Califonia đêm buồn .
Giờ này ngồi đây giữa không gian tĩnh mịch này trong em suy nghĩ những chuyện đã qua, chưa bao giờ em thấy mình cô đơn đến nhự vậy . Sao số phận lại bất công thế, Trời sui chi ta gặp để rồi đành phải xa nhau mãi mãi . Bây giờ em mới hiểu thế nào là sự chia xa, là tình yêu hạnh phúc. Em cứng cỏi để làm gì ,khi cố nén những tình cảm thật của lòng mình .Phải chi ngày đó ta đừng gặp nhau, đừng yêu nhau nhiều tám năm như thế thì có lẽ cuộc đời em bây giờ sẽ thanh thản hơn và không bị dày vò đến khôn cùng như thế này...!
Em thầm trách ông trời đã đưa anh đến để rồi chính em là người bội tình , để anh phải chịu nỗi đau mất em , chính như thế mà trong em giờ đây phải trả giá cho sự cô đơn khủng khiếp này . Anh có biết không? Khi em sống bằng những kỷ niệm ngọt ngào xưa cũ của quá khứ , thì hiện tại lại là nỗi đau gặm nhấm tình yêu chết lặng trong em .Em cứ tưởng mình đang sống những ngày cuối cùng vô vọng , và thật bất công khi ta càng cố quên thì nỗi nhớ dường như tấy lên mãi .
Đức Dũng ơi...!
Những kỷ niệm xưa cũ lại hiện về đánh thức trái tim em...Một đêm trăng sáng có đôi nam nữ ngồi bên nhau , không sao kể hết niềm vui của họ . Phan Thiết - Tây Ninh đong đầy nỗi nhớ . Em cứ ước mơ mãi phút giây ấy ngừng trôi . Nào ngờ đâu nó đã sớm kết thúc trong men say hạnh phúc . Người ta nói " tình chỉ đẹp khi còn dang dở. đời mất vui khi đã vẹn câu thề ".Nhưng với riêng tình em sao lại dang dở đau khổ ngập đầy . Thời gian cứ vô tình trôi mãi cuốn theo nỗi nhớ của em , cuốn theo bao khát vọng mà mong ước ,giá mà chúng ta trọn vẹn câu thề .Một mơ ước gian nhà nhỏ sớm chiều ta có nhau , ước mơ giản dị mộc mạc của người con gái như em mãi chỉ là điều mơ ước thôi ,sẽ không bao giờ thành hiện thực được nữa rồi .
Con đường tình yêu không bằng phẳng bao giờ , không biển nào luôn êm đềm, bình lặng mà không có bảo giông cuồn nộ. Nhưng Đức Dũng ơi, em thật sự mệt mõi nỗi cô đơn đang đồng hành ,giông bão trong lòng em dường như mạnh mẽ quá, cuốn theo em vòng xoáy không thể bình lặng được. Em muốn trốn chạy , vượt thoát khỏi không gian thời gian vây bủa bao bọc nhấn chìm em .Nhưng em không thể trốn tránh sự thật phủ phàng này phải không anh? Nhưng chính em đã gây ra thì giờ đây phải nhận lấy quả đắng thôi .
Tình yêu của hai chúng ta là tình yêu chân thành xuất phát từ sự đồng cảm ,sự đồng điệu của hai tâm hồn .Đã có một khoảng thời gian dài với thật nhiều kỷ niệm của hai ta bên cạnh người thân bạn bè. Vậy mà chẳng hiểu sao tình ta lại tan vỡ. Chính anh là người không hiểu nguyên nhân tại sao phải không anh? Anh oán tránh em nhiều lắm , và ghét cả cái số điện thoại bốn số năm .Anh cứ nghĩ con người em không biết trân trọng những gì anh đã làm cho tương lai chúng ta , tất cả những gì anh dày công vun đắp . Nhưng Đức Dũng ơi, oan cho em lắm .Có một bí mật đến chết em vẫn mang theo không thể nói ra được. Em đã hứa với mẹ anh rồi thì mãi mãi em thà chịu mang tiếng chịu thiệt thòi về mình chứ em không muốn phá tan cái tình thiêng liêng giữa mẹ và anh.
Từ lúc hai ta chia tay nhau , một khoảng cách vô hình càng nới rộng hơn ra giữa anh và em . Khoảng cách ấy em biết đã làm ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc sống hiện tại của anh .Em đang sống trong những dằn vặt , thậm chí trong lòng rất khó chịu vô cùng. Những suy nghĩ ấy không chịu thoát khỏi em thì phải .Dũng à, khi gặp lại anh ánh mắt đó cái nhìn em giận lắm . Em biết cuộc sống của anh bây giờ hoàn toàn khác xưa , anh đã thành lập công ty riêng và những cuộc ăn chơi thâu đêm, thác loạn .Nhưng Đức Dũng à , trong tận sâu thẳm cõi lòng em cầu mong anh hãy tỉnh táo và chấp nhận hạnh phúc mẹ đã chọn ,đừng để người phụ nử kia tội ngiệp anh ạ. Và em mong ước rất nhiều cho anh và chị ấy mãi mãi hạnh phúc .Đó là điều em thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn , là hành trang giúp em đi hết quãng đường còn lại .Dù chặng đường đó chỉ có mình em đơn đôc và lẻ loi. Nhưng những kỷ niệm đã qua ,cùng tình yêu mà chúng ta từng có xin anh hãy đưa vào quá khứ , dù cuộc sống có như thế nào xin anh hãy quên nó đi . Hôm qua là quá khứ ,hôm nay là hiện tại , ngày mai là tương lai thì hãy trân trọng và sống tốt ngày mai anh nhé.
Pensee
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét