Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Mái trường kỉ niệm



Khung cửa sổ khoảng sân trường vàng nắng
Mười mấy năm vẫn đó nét dịu hiền 
Mái ngói đỏ xô nghiêng bầy sẻ đậu
Vẫn bình yên ấm ám cả con tim


Và thuở ấy tâm hồn ta đẹp lắm
Nét thơ ngây như tà áo trắng màu 
Thơ ai tặng nào đâu ta đã hiểu
Sự vô tình để hóa thành giận nhau


Và ngày tháng cứ trôi đi lặng lẽ 
Thoáng giật mình ta nghoảnh lại phía sau
Cứ mê mãi với những dòng kiến thức
Bởi vô tình ta đánh mất tình đầu .
                          20/11/11



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét