Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Tổng hợp Nail tháng tư


Thêm chú thích
















Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

Nỗi buồn

Cuộc đời sao cảm thấy mình đa sầu , đa cảm ...
Đêm , ngày ...những nổi buồn cứ gậm nhấm...gậm từng góc ngách tâm hồn , nuốt từng sinh lực sống...
Người mà chắc chắn hiểu mình thì mình chẳng bao giờ dám tâm sự , đơn giản vì mình không muốn thấy người buồn  , đơn giản vì mình chỉ muốn người nghỉ mình vui, và hạnh phúc . Đơn giản vì mình muốn chứng minh rằng những gì mình suy nghĩ là đúng .
Nếu như mình chia sẻ tất cả những nổi lòng thầm kín chắc chắn người sẻ thương hại mình . Người sẽ nói rằng mình là người cao thượng , thật ra nhiều lúc thấy buồn muốn khóc, khóc cho vơi...
Đêm  nay trên đường đi làm về , hai bên đường thật vắng vẻ , mình cứ lái xe bon bon trên con lộ khoáng đạt , gió đêm làm mình càn dễ chịu . Nhưng lòng ngực lại nhói đau kỳ lạ , ôi mình thật sự muốn khóc , khóc cho thỏa, nhưng nước mắt cứ giấu đi , mình khóc không được...
Mình rất cần một người để chia sẻ mọi thứ , không nhất thiết là người yêu , chỉ cần đủ tin nhau để trò chuyện , chia sẻ cùng nhau niềm vui , nỗi buồn, những băn khoăn , trăn trở trong cuộc sống . Đôi khi mình tự nhủ nếu như mình không có duyên phận để bên nhau trọn đời với người , vậy có thể xin thượng đế ban cho con một đặc ân để người ấy là tri kỷ bên mình được không? Chỉ cần được như thế con không gò ép người , không ràng buộc , không nguyên tắc. Nhưng người ấy đã xa xôi lắm Ngài ạ!
Nỗi buồn của mình không thể nói với ai nên nó cứ to dần , lớn dần...Dường như nỗi buồn chực chờ đang nuốt lấy suy nghĩ của mình , nỗi buồn cứ quanh quẩn , lấp ló để mình vừa rỗi thì nỗi buồn xâm chiếm trái tim , khối óc mình ngay tức khắc .
Thôi mình cứ lao vào công việc , mình cố kiếm thật nhiều tiền để làm nền móng cho con gái sau này . Đơn giản là mình không muốn có thời gian suy nghĩ . Mình sợ nỗi nhớ vu vơ , cào xé tâm hồn ...Đôi lúc ước được là gió một lần thôi bay về khung trời tuổi thơ . Bình yên với những cánh diều , bình yên với sự chăm sóc của mẹ , bình yên với dòng sông Vàm với những tranh sách và những bài văn đầy mơ mộng .
Khi xưa còn bé ,mình ước mong mau lớn tung tăng bay nhảy ra khỏi vòng vây kiểm soát của mẹ , mong được đi đấy đó không cần xin phép mẹ . Mong được tự do như cánh diều để được làm những điều mình thích ...
Nay..mình đã trưởng thành ...xa mẹ ...lại mong ước quay trở về tuổi thơ ...thèm được sà vào lòng mẹ...thèm được những món mẹ nấu ...thèm được mẹ la rầy ...
Thôi mình cố gắng gồng ...cố gắng
Khi khép một cánh cửa này thì cánh cửa khác sẽ mở ra ...
Nỗi buồn ơi !Mình không muốn làm bạn nữa .
P/S :  VIẾT TRONG TÂM TRẠNG BUỒN LẮM!

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Con gái tập vẽ - tập tô màu


















Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Desai Ngọt ngào họa tiết hoa trái trên đôi tay

Ngọt ngào tiếc tấu với quả dâu trên đôi tay xinh của bạn.







Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

Mộng về nhau


Tựa vai anh để xây thành nổi nhớ !
Tháng năm chờ ,tình vẫn ở trong mơ
Trái đất xoay, ta quen biết tình cờ
Ai có ngỡ tình cũng vừa chớm nở


Giờ ngồi đây ,kết tình lên trang vở

Bao lời thơ ,thương nhớ gởi cho người

Hai phương trời ,chia cách mộng chung đôi
Tình hai lối, tỏa lan như mây khói

Ai có biết tình chờ trong xa vợi
Nổi u buồn như đêm tối mùa đông
Hai cánh chim lạc trong phương trời rộng
Nhưng tình nồng, vẫn ước vọng hoài mong